CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI BLOG PVM

"Cuộc đời hôn lên tôi bằng nỗi đau thương và buộc tôi phải đáp lại bằng lời ca tiếng hát" R. TAGORE


Trang đồng tác giả:
http://www.phantichkinhte123.com



Email của PVM:
minhphamvan2008@gmail.com
PHẠM VĂN MINH

24 thg 11, 2010

BẢN NGÃ VÔ BIÊN (kỳ 26)

Bước 24

KHÔNG SỢ CHẾT: CHẤP NHẬN CÁI CHẾT, HÃY SỐNG CHO ĐÁNG SỐNG

Những mối quan tâm và những nhu cầu của đời sống bắt nguồn từ ý kiến của bản ngã. Tất cả những mâu thuẫn của cuộc sống bắt nguồn từ những mối quan tâm và nhu cầu của nó. Vì cuộc sống có những mối quan tâm và nhu cầu, bản ngã có thể bị mâu thuẫn. Những mâu thuẫn tạo nên nỗi thống khổ và sự rối loạn cảm xúc.

Bằng cách ít cứng nhắc hơn, có ít điều tuyệt đối và ít ý kiến hơn, và bằng cách tác động vào các cảm xúc và các ham muôn của mình, bạn có thể loại bỏ 90 phần trăm nỗi thống khổ trong cuộc đời của mình. Dĩ nhiên, nỗi thống khổ trung tâm mà chúng ta phải loại bỏ là sự sợ chết.

Đa số mọi người có một hay hai ý nghĩ về cái chết mỗi giờ trong cuộc sống tỉnh thức của mình. Điều đó thực sự không phải cái chết về thể xác – hành động rời bỏ cảnh giới thế gian về phương diện vật chất – nhưng, tôi đã nói trước đây, đó là cái chết của mọi sự vốn làm cho họ sợ - cái chết của các mối quan hệ, cái chết của nhịp điệu, sự thay đổi của mỗi loại.

Khi bạn bắt đầu chấp nhận tính vô biên bên trong bạn, bạn có thể tránh hầu hết nỗi thống khổ của cuộc đời bằng cách có được tự do bên trong bản thân mình – dù cho đến nay các hoàn cảnh hiện thời không cho phép bạn tự do hoàn toàn – bằng cách chấp nhận dòng chảy và bằng cách chấp nhận ngày nay bạn ở đây, và ngày mai bạn không nhất thiết ở đây. Một trong những sự thiền định mà tôi muốn bạn thực hành như là một phần của việc mở rộng nhận thức của mình là tưởng tượng mình đang trôi nổi trong không khí, vào trong tầng bình lưu và xa hơn nữa, và quay lại nhìn trái đất. Bây giờ, trong trí tưởng tượng của bạn, hãy di chuyển trái đất về phía trước tới một ngày tương lai nào đó. Hãy nhìn hành tinh ở dưới bạn, và phải đợi một lát để xem hành tinh này sẽ như thế nào trong thời gian 200 năm nữa. Hãy quan sát hành tinh mà bạn không hiện diện ở đó.

Đó là một bài tập có tác động mạnh. Khi bạn quan sát hành tinh đang tiếp diễn và tiến triển, những đứa trẻ sinh ra, các sự kiện đang xảy ra, các xã hội đang thịnh suy, tình thương, sự hỗn loạn dự dội – tất cả điều đó đang tiếp diễn, và bạn không có mặt. Khi bạn quan sát thế giới không có sự hiện diện của bạn, bạn có thể thấy tình trạng tiến hóa của chúng ta khi bạn không có ở đây. Bạn có thể đi đến chỗ chấp nhận sự kiện đang tồn tại ở đây và không tồn tại ở đây theo nghĩa vô hạn thì không có khác biệt nào.

Bạn đã đóng góp vào tâm trí thế giới. Bạn đã đóng góp vào cảm xúc. Hy vọng rằng bạn sẽ đóng góp một cách tích cực vào tính chất tinh thần của tất cả chúng ta. Bạn là một ký ức, một ký ức vĩnh cửu, vì vậy bạn sẽ được ghi nhớ mãi mãi, không nhất thiết bởi những người còn sống từ nay tới 200 năm sau, nhưng trong hồ sơ Akashic, trong toàn thể sự tiến hóa của nhân loại. Vị trí của bạn là ở đó. Nó linh thiêng, thánh thiện, thuộc tinh thần. Nó là một phần của tất cả mọi điều.

Bằng cách thiền định tự phía trên, bạn đạt đến điểm nơi bạn nhận thức: một ngày nào đó tôi sẽ không ở đây, và thế thì tốt lắm. Bách cách không sợ chết, bạn làm cho cái chết trở thành một người bạn. Trong sự thiền định của mình, bạn có thể đi xuống sâu bên trong bản thân mình đối với cái chết như là một con quỷ nhỏ phá hoại, khá quấy rầy, không ngừng chạy loanh quanh gây rắc rối. Hãy làm cho cái chết trở thành một người bạn, hãy chi phối nó, và bắt nó đồng hành hành với bạn trong cuộc đời này. Đó là cách mà bạn có thể để nó sang một bên và chấp nhận nó mà không phản kháng.

Phân nửa nỗi sợ thay đổi là nỗi sợ không biết. Vào lúc này bạn sẽ ở trong tình trạng không bắt buộc phải biết. Bạn không buộc phải biết mọi lúc. Vì vậy nếu bạn không biết sẽ cảm thấy thế nào sau khi chết thì không quan trọng. Bạn không biết cuộc sống sẽ muốn cái gì cho tới khi bạn phải bắt đầu. Vì vậy hãy chấp nhận, và rút ra khỏi sự không an toàn. Đó là một phần của luật lệ của bản ngã để lừa bạn đến chỗ cho rằng cái chết là ác nghiệt và cuộc sống thì đáng ao ước hơn nhiều. Nhưng không ai biết điều đó là thật. Trên thực tế, những cái nhìn thoáng qua mà tôi có về những khía cạnh thiên giới thì hoàn toàn đẹp đẽ và ngoài sức tưởng tượng của con người, vì vậy đầy tình thương, sự an tịnh và tính thiện, tôi sẽ bỏ tiền của mình ra đánh cá cái chết thì vui hơn cuộc sống.

Khi bạn rút ra khỏi sự không an toàn về cái chết, điều đó làm cho bạn thoải mái hơn với sự thay đổi các loại. Không có gì trường tồn. Hãy thích thú với mối quan hệ của mình trong khi bạn có thể. Các mối quan hệ đó có thể kéo dài cả cuộc đời, hay có thể không. Hãy thích thú nơi mà bạn đang ở trong đó trong khi bạn có thể. Nó có thể kéo dài cả cuộc đời hay có thể không. Hãy thích thú với công việc mà bạn đang làm, và biết rằng khi mọi sự thay đổi, chúng thay đổi để giúp đỡ bạn. Chúng thay đổi để giải phóng bạn, đưa bạn tới một nơi khác, một mức độ năng lượng cao hơn.

Đừng bám chặt, và đừng lo lắng về những việc xuất hiện và biến mất. Nếu bạn cố gắng giữ chặt mọi người, bạn làm cho họ nghẹt thờ và họ bỏ chạy. Hãy nhớ tình thương giống như xe buýt số 49 chạy qua London, dọc theo con đường Kings Road, xuống phố Oakley, và vào Battersea. Chẳng bao lâu nữa sẽ luôn có một xe buýt khác chạy theo. Có hai tỉ rưỡi người khác giới ngoài đó. Nếu bạn là lưỡng tính, có 5 tỉ người đi lang thang không mục đích.

Vì vậy, không thiếu tình thương. Bạn có thể tìm thấy một đối tác khác. Người mà bạn có thể giao thiệp tuyệt đối không, hoàn toàn không phải là người duy nhất ở đó, nhất là nếu năng lượng của bạn tăng lên. Nếu bạn là một con ốc sên trong vũng nước nhỏ, thì điều đó có thể gay go cho bạn. Mọi người bị năng lượng thu hút, vì năng lượng là cuộc sống. Năng lượng là sự an toàn thực sự duy nhất. Khi bạn tạo nên năng lượng, bạn tạo nên cuộc sống cho bản thân mình; và nếu bạn tạo nên năng lượng cho mọi người. Điều đó tăng thêm sự an toàn cho họ. Điều đó làm cho họ cảm thấy an toàn hơn; họ phản ứng tích cực. Cái chết làm cho con người sững sờ, và bản ngã bắt đầu công việc duy trì sự sống của con người với rất nhiều cảm xúc và những nỗi thống khổ.

Vì vậy, ngày nay bạn sẽ làm gì để khẳng định cuộc sống và tạo nên năng lượng? Có một người bạn mà bạn có thể gọi dây nói, truyền cảm hứng cho họ một chút, hay làm cho họ phấn khởi không? Ngày nay bạn có cái gì vẽ không? Có cái gì để dọn sạch không? Để tắm mát và cũng sảng khoái? Bạn có thể làm gì cho cơ thể của mình không? Bạn có thể làm gì cho các cảm xúc của mình không? Ngày nay bạn có thể làm gì để nói rằng: “Tôi chấp nhận cuộc đời”?

Hãy quen với ý tưởng về hành tinh này trong một điều kiện không có bạn ở đây. Dần dần, nỗi sợ hãi bắt đầu thoái lui. Hãy nói với bản thân mình: “Tôi chấp nhận ở đây; tôi chấp nhận không ở đây. Không có sự khác biệt nào trong điều kiện này, vì không có cao, không có thấp. Không có sự sống và không có cái chết, chỉ có tính vô biên trường tồn này bên trong tôi.”

Khi bạn rút lui khỏi bản ngã, để lại đằng sau hầu hết trí năng và lo6gic, bạn sẽ không còn quan tâm nữa. Chính trí năng tìm cách sống vĩnh viễn. Chỉ có trí năng mới có nỗi sợ hãi. Trong Bản ngã Vô biên, bạn không thể chết. Bạn sẽ không bao giờ còn sống lâu hơn ngay sau khi bạn chết. Bạn sẽ kinh ngạc vì điều đó.

Một trong những điều khác mà bạn sẽ khám phá là bạn nhẹ nhàng biết bao – vì cơ thể vật chất kéo lê đây đó hết sức nặng nề. Mỗi buổi sáng bạn thức dậy và bạn nghĩ: “Ôi, Trời, ngày nay tôi phải lôi kéo 180 cân Anh (81,72kg) này đi khắp nơi.” Trọng lực thì nặng nề. Nó kéo bạn xuống đất và làm cho bạn sử dụng sự nỗ lực của bắp thịt. Nếu bạn đã từng có một kinh nghiệm rời khỏi cơ thể, điều đầutiên bạn hú ý là tính nhẹ nhàng lạ thường của hữu thể. Hãy là một tinh thần, hơn là một bản ngã vật chất, nặng nề, lùn mập. Hãy chấp nhận cuộc sống theo cách tâm hồn thư thái – hãy cười nhiều lên. Hãy chịu trách nhiệm, có trật tự, có kỷ luật, nhưng hãy cười lên, cười lên, cười lên. Hãy nhớ, tính nghiêm trang là căn bệnh của bản ngã.

Khi bạn gặp những người hết sức nghiêm trang, họ hoặc là ngạo mạn hoặc là không vững vàng hoặc cả hai. Họ thường bị trí năng của họ làm cho mắc kẹt. Điều gì xảy ra là, trong một thời gian họ bắt đầu chấp nhận sự thông minh của đầu óc của chính họ. Lúc bắt đầu, điều đó hoạt động rất tốt, và bạn thấy họ phi thường biết bao. Họ có thể gây ấn tượng mạnh mẽ đối với mọi người bởi kiến thức và sự lỗi lác bởi trí năng của mình. Nhưng rồi dần dần không có chỗ cho tâm trí trình diễn. Ảnh hưởng của nó mất dần.

Einstein đã phát minh ra mọi thứ ông đã từng phát minh vào tuổi 25. Phần đời còn lại của ông được dùng cho sự theo đuổi vô ích nhằm tìm ra một lực mà ông không thể tìm thấy được gọi là “lực lượng thứ năm” – lực lượng thấp nhất. Ông chết như một kẻ đau khổ. Ông không thể đạt đến Thượng đế qua tâm trí của mình. Điều gì xảy ra cho những người vốn trở nên rất trí óc, và nghiêm túc tức là họ biến tâm trí của mình thành vị thần của mình. Và dần dần tâm trí không thể duy trì hữu thể Thượng đế, vì có một giới hạn cho những gì mà trí năng có thể khám phá và hiểu biết. Cuối cùng, họ trở nên tức giận và sợ hãi.

Vì vậy nếu bạn thực sự sợ chết, chắc là bạn làm cho trí năng của mình trở thành một vị thần. Hãy đưa tâm trí sang một bên và bảo nó: “Này, trí năng, mi rất có ích khi tính toán số dư tài khoản trong ngân hàng, nhưng mi không phải là Thượng đế. Mi chỉ là một trí óc, và có một giới hạn cho việc mi sẽ khám phá những gì trong cuộc đời này, và có một sự hạn chế cho tính hữu ích của mi. Vì vậy hãy thoái lui và câm miệng”.

Chỉ ra khỏi trí năng, và quên lạng Tinh thần, bạn định trước cho mình sự đình trệ cuối cùng. Điều đó có thể làm cho bạn trở nên cay đắng, tức giận, và thất vọng khi những người khác không thừa nhận những sự biểu thị trí năng cao cả mà bạn thực hiện. Bạn sẽ có khuynh hướng lao xuống tấn công những người khác từ định cao trí thức vĩ đại, và họ sẽ không phản ứng thích hợp với điều đó. Họ sẽ chống cự như là một bộ máy tự vệ.

Cuộc hành trình là một chuyến đi từ các khía cạnh loạn thần kinh của trí năng tới việc trở thành một con người thực sự đang sống trong chân lý. Hãy chấp nhận những điều có thực và đúng, và bạn bắt đầu chôn cất bản ngã – với nhiều vẻ ngạo mạn của nó – nó cố gắng tự biến mình thành một vị thần giả tạo. Mi sẽ không có những vị thần giả tạo”, và vị thần giả tạo mà mi sẽ không có là trí năng của mi. Hãy trở lại tinh thần, và tính vô biên bên trong bạn ở đó – vượt trên sự đến và đi, vượt trên sự sống và cái chết.

Không có nhận xét nào: